Hoài Mơ

Em là cánh mộng chắp vào thơ
Để kẻ tình si mãi thẫn thờ
Ngày chuốc nhớ, chìm cơn huyễn hoặc
Đêm gom chờ, đắm giấc ngu ngơ
Bởi thương mây gió đời phiêu bạt
Nên gánh phong sương kiếp " dại khờ"
Lãng tử thôi đành ôm héo hắt
Ru hồn lạc điệu những hoài mơ.

Phạm Thảo

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.